Mong ước cuối của người mẹ mang thai từ chối điều trị ung thư để sinh con
Từ chối chữa bệnh vì con
Đó là những lời tâm sự buồn của chị Trần Thị Phúc (SN 1984), trú thôn 2 Kim Bảng, xã Minh Hóa, huyện Minh Hóa, tỉnh Quảng Bình. Gia đình chị Phúc thuộc diện hộ nghèo, cả 2 vợ chồng không có việc làm ổn định nên thiếu thốn đủ bề.
Chị Phúc có 4 người con, đứa lớn mới học lớp 9, còn đứa út đang học mẫu giáo.
Chị Phúc có 4 người con, đứa lớn mới học lớp 9, còn đứa út thì đang học mẫu giáo. 5 năm qua, người phụ nữ nghèo này phải gồng mình chống chọi với bệnh ung thư, đã qua hơn 40 mũi xạ trị.
"Tôi bị ung thư máu từ 2018, giờ cũng đã di căn vào phổi, sức khỏe yếu đi nhiều. Tôi biết bệnh tình của mình, nhưng không muốn các con buồn nên gắng gượng, cũng chẳng biết được đến lúc nào, chỉ thương các con còn nhỏ dại quá, sợ rồi phải chịu thiệt thòi khi không còn mẹ", chị Phúc buồn bã.
5 năm qua, người phụ nữ nghèo này phải gồng mình chống chọi với bệnh ung thư.
Chị Phúc chia sẻ, thời điểm phát hiện bị ung thư, chị đang mang bầu con gái út ở tháng thứ 5. Các bác sỹ khuyên chị nên bỏ đứa con, tập trung điều trị ung thư sớm. Nếu dùng thuốc sẽ ảnh hưởng rất lớn đến bào thai, thậm chí gây nguy hiểm cả mẹ lẫn con.
Sau nhiều đêm trằn trọc, khóc hết nước mắt, chị Phúc đã đi đến quyết định mà thời điểm đó không ai đồng tình, kể cả người chồng là anh Cao Tiến Quyết (SN 1987). Tình mẫu tử thiêng liêng, chị Phúc không nỡ bỏ đi đứa con của mình, nên chị đã từ chối điều trị với thuốc cao liều, quyết tâm sinh đứa con xong mới tính.
Cháu Cao Như Huế là con út chị Phúc, năm nay mới 5 tuổi.
Với sự quyết tâm và tình yêu vô bờ của người mẹ ung thư, cháu bé Cao Như Huế (SN 2018) đã chào đời khỏe mạnh trong niềm hạnh phúc và những giọt nước mắt khó kìm nén của người mẹ. Chị Phúc đặt tên con là Huế cũng để lưu lại kỷ niệm trong hành trình đầy khó khăn của mình tại Bệnh viện Trung ương Huế.
Khi con uống được sữa ngoài, chị Phúc mới tiến hành các phương pháp điều trị ung thư. Suốt nhiều năm sau đó, người phụ nữ nghèo gần như gắn liền với bệnh viện, bao nhiêu tiền bạc đều đổ dồn vào với hy vọng có thể kéo dài sự sống, để được chứng kiến các con trưởng thành hơn.
Hơn một năm trở lại đây, vì không có tiền, chị Phúc quyết định không nhập viện nữa mà về nhà tự điều trị.
Tuy nhiên, hơn một năm trở lại đây, vì không có tiền, chị Phúc quyết định không nhập viện nữa mà về nhà tự điều trị, không muốn trở thành gánh nặng cho chồng con.
Còn với anh Cao Tiến Quyết, ở nhà không có việc làm, anh đành phải lặn lội vào miền Nam làm công nhân, gom góp từng đồng gửi về để thuốc thang cho vợ và nuôi 4 con đang tuổi ăn, tuổi học.
,,足球预测(www.99cx.vip)是一个开放皇冠体育网址代理APP下载、皇冠体育网址会员APP下载、皇冠体育网址线路APP下载、皇冠体育网址登录APP下载的官方平台。足球预测上足球分析专家数据更新最快。足球预测开放皇冠官方会员注册、皇冠官方代理开户等业务。
Niềm mong ước của người mẹ ung thư
Đến thăm gia đình chị Phúc, chúng tôi càng cảm nhận rõ hơn sự bĩ cực, buồn tủi và cả những lo âu đang đè nặng lên các thành viên của gia đình. Bên chiếc giường cũ kỹ, chị Phúc cứ ho liên hồi, thỉnh thoảng lại nôn ói, còn 4 đứa con thì lúc nào cũng thấp thỏm lo sợ mẹ bỏ chúng mà đi.
"Mẹ cứ cố nén đau để bọn cháu không lo lắng, cháu cũng không dám khóc trước mặt mẹ, nhưng thực sự cháu rất sợ mất mẹ", Phương Thảo tâm sự.
Biết mẹ đau ốm, bố đi làm xa nên các con của chị Phúc đều ngoan ngoãn và hiểu chuyện, chỉ bảo nhau đứa lo việc nhà, đứa chăm sóc mẹ. Vừa đi học về, người chị cả là Cao Thị Phương Thảo đã vội lao vào bếp, nấu cháo cho mẹ, cơm nước cho em. Những đứa em sau thì chạy đến bên giường, rót nước, xoa bóp tay chân cho mẹ.
"Các em còn nhỏ, cũng không biết ung thư là gì cả, nhưng cháu thì hiểu rất rõ, mẹ cứ cố nén đau để bọn cháu không lo lắng, cháu cũng không dám khóc trước mặt mẹ, nhưng thực sự cháu rất sợ mất mẹ. Thương bố vất vả, mẹ ốm đau, mà cháu chưa thể làm được gì giúp đỡ cả", Thảo nước mắt rưng rưng.
Mẹ đau ốm, bố đi làm xa, Phương Thảo vừa chăm sóc mẹ, vừa lo lắng cho các em.
Bữa ăn trưa của người mẹ ung thư cũng chỉ có một bát cháo trắng, còn 4 đứa trẻ thì cứ nhường nhau nồi miến với nước lỏng bỏng. Thương các con khổ cực nhưng ở hoàn cảnh hiện tại, chị Phúc cũng lực bất tòng tâm.
Bữa ăn của những đứa trẻ khi là gói mì tôm, bữa nồi miến qua ngày.
Chị Phúc đã sớm chấp nhận số phận. Thế nhưng chị vẫn luôn khao khát có thể kéo dài sự sống thêm ít năm nữa, để các con trưởng thành hơn.
Chị Phúc khao khát được kéo dài sự sống để các con trưởng thành hơn, không chịu cảnh mồ côi mẹ quá sớm.
Mong ước lớn nhất của chị Phúc là các con không phải nghỉ học giữa chừng, có được căn nhà kiên cố, an toàn hơn, bởi căn nhà của gia đình chị xây dựng hàng chục năm trước giờ đã xuống cấp nghiêm trọng, nguy cơ đổ sập bất cứ lúc nào. Được vậy, dù có ra đi chị vẫn an lòng.
Căn nhà của gia đình chị Phúc cũng xuống cấp nghiêm trọng, mất an toàn, đặc biệt là những ngày mưa bão.
Nói đến hoàn cảnh của chị Phúc, bà Cao Thị Hoài, Phó Chủ tịch UBND xã Minh Hóa xác nhận, đây là một gia đình đặc biệt khó khăn của địa phương. Vợ chồng chị Phúc ở địa phương là người hiền lành, được mọi người yêu quý, thế nhưng vì bệnh tình nên chịu cảnh cơ cực.
Thông qua Báo Dân trí, bà Hoài bày tỏ mong muốn các nhà hảo tâm sẽ quan tâm, giúp đỡ chị Phúc được điều trị tốt hơn. Bên cạnh đó cũng hoàn thành tâm nguyện có căn nhà mới, các con được đi học của người mẹ mang trong mình căn bệnh ung thư quái ác.
版权声明
本文仅代表作者观点,
不代表本站Allbet欧博官网的立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
评论